Ga-la-ti 1 chọn
đoạn khác
1. Phao-lô, làm sứ đồ, chẳng phải bởi loài người, cũng không nhờ một người nào,
bèn là bởi Ðức Chúa Jêsus Christ và Ðức Chúa Trời, tức là Cha, Ðấng đã khiến
Ngài từ kẻ chết sống lại,
2. cùng hết thảy anh em ở với tôi, gởi cho các Hội thánh ở xứ Ga-la-ti:
3. nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho bởi Ðức Chúa Trời, là
Cha, và bởi Ðức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta,
4. là Ðấng phó mình vì tội lỗi chúng ta, hầu cho cứu chúng ta khỏi đời ác nầy, y
theo ý muốn Ðức Chúa Trời, là Cha chúng ta,
5. nguyền Ngài được vinh hiển đời đời vô cùng! A-men.
6. Tôi lấy làm lạ cho anh em đã vội bỏ Ðấng gọi anh em bởi ơn Ðức Chúa Jêsus
Christ, đặng theo tin lành khác.
7. Thật chẳng phải có tin lành khác, nhưng có mấy kẻ làm rối trí anh em, và muốn
đánh đổ Tin Lành của Ðấng Christ.
8. Nhưng nếu có ai, hoặc chính chúng tôi, hoặc thiên sứ trên trời, truyền cho
anh em một tin lành nào khác với Tin Lành chúng tôi đã truyền cho anh em, thì
người ấy đáng bị a-na-them!
9. Tôi đã nói rồi, nay lại nói lần nữa: Nếu ai truyền cho anh em một tin lành
nào khác với Tin Lành anh em đã nhận, thì người ấy đáng bị a-na-them!
10. Còn bây giờ, có phải tôi mong người ta ưng chịu tôi hay là Ðức Chúa Trời?
Hay là tôi muốn đẹp lòng loài người chăng? Ví bằng tôi còn làm cho đẹp lòng
người, thì tôi chẳng phải là tôi tớ của Ðấng Christ.
11. Hỡi anh em, tôi nói cho anh em rằng, Tin Lành mà tôi đã truyền, chẳng phải
đến từ loài người đâu;
12. vì tôi không nhận và cũng không học Tin Lành đó với một người nào, nhưng đã
nhận lấy bởi sự tỏ ra của Ðức Chúa Jêsus Christ.
13. Vả, anh em đã nghe lúc trước tôi theo giáo Giu-đa, cách cư xử của tôi là thể
nào, tôi bắt bớ và phá tán Hội thánh của Ðức Chúa Trời quá chừng;
14. tôi tấn tới trong giáo Giu-đa hơn nhiều người cùng tuổi cùng nước với tôi,
tôi là người sốt sắng quá đỗi về cựu truyền của tổ phụ tôi.
15. Nhưng khi Ðức Chúa Trời, là Ðấng đã để riêng tôi ra từ lúc còn trong lòng mẹ,
và lấy ân điển gọi tôi, vui lòng
16. bày tỏ Con của Ngài ra trong tôi, hầu cho tôi rao truyền Con đó ra trong
người ngoại đạo, thì lập tức tôi chẳng bàn với thịt và máu.
17. Tôi cũng không lên thành Giê-ru-sa-lem, đến cùng những người đã làm sứ đồ
trước tôi, song tôi đi qua xứ A-ra-bi; sau rồi trở về thành Ða-mách.
18. Kế đó, mãn ba năm, tôi lên thành Giê-ru-sa-lem, đặng làm quen với Sê-pha, và
tôi ở với người mười lăm ngày;
19. nhưng tôi không thấy một sứ đồ nào khác, trừ ra Gia-cơ là anh em của Chúa.
20. Thật, trước mặt Ðức Chúa Trời, tôi quyết rằng điều tôi viết cho anh em đây
chẳng phải là điều dối.
21. Sau lại, tôi đi qua các miền thuộc xứ Sy-ri và xứ Si-li-si,
22. bấy giờ tôi còn là kẻ lạ mặt trong các Hội thánh tại xứ Giu-đê, là các hội ở
trong Ðấng Christ.
23. chỉn các hội đó có nghe rằng: Người đã bắt bớ chúng ta ngày trước, nay đương
truyền đạo mà lúc bấy giờ người cố sức phá.
24. Vậy thì, các hội đó vì cớ tôi khen ngợi Ðức Chúa Trời.
Ga-la-ti 2 chọn
đoạn khác
1. Sau đó mười bốn năm, tôi lại lên thành Giê-ru-sa-lem với Ba-na-ba, có đem Tít
cùng đi nữa.
2. Tôi vâng theo lời tỏ ra mà lên đó, phô bày Tin Lành mà tôi đã giảng trong
người ngoại đạo ra cho anh em; lại phô bày riêng cho những kẻ có danh vọng hơn
hết, kẻo sự chạy của tôi trước kia và bây giờ hóa ra vô ích chăng.
3. Dầu Tít, kẻ cùng đi với tôi, là người Gờ-réc, cũng không bị ép phải cắt bì.
4. Chúng tôi đã làm như vậy, vì cớ mấy người anh em giả, lẻn vào trong vòng
chúng tôi, để rình xem sự tự do mà chúng tôi được trong Ðức Chúa Jêsus Christ,
đặng bắt chúng tôi làm tôi mọi.
5. Chúng tôi không nhường họ một giây phút nào, chối chẳng chịu thuộc dưới quyền
họ, hầu cho lẽ thật của Tin Lành được vững bền trong anh em.
6. Còn như những kẻ mà người ta tôn trọng lắm, (trước kia là kẻ thể nào, thì
chẳng can dự gì với tôi, Ðức Chúa Trời không tây vị ai hết), tôi nói, những kẻ
đó dầu tôn trọng lắm, cũng chẳng làm cho tôi thêm ích chút nào.
7. Trái lại, họ thấy sự giảng Tin Lành cho kẻ không chịu phép cắt bì đã giao cho
tôi, cũng như sự giảng Tin Lành cho người chịu phép cắt bì đã giao cho Phi-e-rơ
vậy,
8. vì Ðấng đã cảm động trong Phi-e-rơ để sai người làm sứ đồ cho những kẻ chịu
cắt bì, cũng cảm động trong tôi để sai tôi làm sứ đồ cho dân ngoại,
9. và nhận biết ân điển đã ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha, Giăng là những người
được tôn như cột trụ, trao tay hữu giao kết với chúng tôi, tức là Ba-na-ba và
tôi, hầu cho chúng tôi đi đến cùng dân ngoại, còn các người ấy thì đến cùng
những kẻ chịu phép cắt bì.
10. Các người ấy chỉ dặn dò tôi phải nhớ đến kẻ nghèo nàn, là điều tôi cũng đã
ân cần làm lắm.
11. Nhưng khi Sê-pha đến thành An-ti-ốt, tôi có ngăn can trước mặt người, vì là
đáng trách lắm.
12. Bởi trước lúc mấy kẻ của Gia-cơ sai đi chưa đến, thì người ăn chung với
người ngoại; vừa khi họ đã đến thì người lui đứng riêng ra, bởi sợ những kẻ chịu
phép cắt bì.
13. Các người Giu-đa khác cũng dùng một cách giả dối như vậy, đến nỗi chính
Ba-na-ba cũng bị sự giả hình của họ dẫn dụ.
14. Nhưng khi tôi thấy họ không đi ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành, thì nói
với Sê-pha trước mặt mọi người rằng: nếu anh là người Giu-đa, mà ăn ở theo cách
dân ngoại, không theo cách người Giu-đa, thì làm sao anh ép dân ngoại phải theo
thói Giu-đa?
15. Về phần chúng tôi, thì sanh ra là người Giu-đa, không phải là kẻ có tội từ
trong dân ngoại.
16. Dầu vậy, đã biết rằng người ta được xưng công bình, chẳng phải bởi các việc
luật pháp đâu, bèn là cậy đức tin trong Ðức Chúa Jêsus Christ, nên chính chúng
tôi đã tin Ðức Chúa Jêsus Christ, để được xưng công bình bởi đức tin trong Ðấng
Christ, chớ chẳng bởi các việc luật pháp; vì chẳng có ai được xưng công bình bởi
các việc luật pháp.
17. Nhưng nếu đang khi chúng tôi tìm cách được xưng công bình trong Ðấng Christ,
mà chính chúng tôi bị nhận là kẻ có tội, vậy thì Ðấng Christ chẳng là làm tôi
của tội lỗi sao? Chẳng hề như vậy!
18. Thật thế, nếu tôi lập lại điều tôi đã phá hủy, thì tôi sẽ tỏ ra chính tôi là
người phạm phép.
19. Vả, bởi luật pháp, tôi đã chết cho luật pháp, để sống cho Ðức Chúa Trời.
20. Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Ðấng Christ, mà tôi sống, không phải
là tôi sống nữa, nhưng Ðấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác
thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Ðức Chúa Trời, là Ðấng đã yêu tôi, và
đã phó chính mình Ngài vì tôi.
21. Tôi không muốn làm cho ân điển Ðức Chúa Trời ra vô ích; vì nếu bởi luật pháp
mà được sự công bình, thì Ðấng Christ chịu chết là vô ích.
Ga-la-ti 3 chọn
đoạn khác
1. Hỡi người Ga-la-ti ngu muội kia, ai bùa ếm anh em là người mà trước mắt đã
được rõ bày ra Ðức Chúa Jêsus Christ bị đóng đinh trên thập tự giá?
2. Tôi chỉ hỏi anh em một câu nầy: Ấy là cậy các việc luật pháp hay là bởi nghe
và tin mà anh em đã nhận được Ðức Thánh Linh?
3. Sao anh em ngu muội dường ấy? Sau khi đã khởi sự nhờ Ðức Thánh Linh, nay sao
lại cậy xác thịt mà làm cho trọn?
4. Anh em há luống công mà chịu sự khốn khó dường ấy sao? nếu quả là luống công!
5. Ðấng ban Ðức Thánh Linh cho anh em và làm các phép lạ trong anh em, thì làm
bởi các việc luật pháp, hay là bởi đã nghe mà tin?
6. Như Áp-ra-ham tin Ðức Chúa Trời, thì đã kể là công bình cho người,
7. vậy anh em hãy nhận biết rằng những kẻ có đức tin là con cháu thật của
Áp-ra-ham.
8. Kinh Thánh cũng biết trước rằng Ðức Chúa Trời sẽ xưng dân ngoại là công bình
bởi đức tin, nên đã rao truyền trước cho Áp-ra-ham tin lành nầy: Các dân sẽ nhờ
ngươi mà được phước.
9. Ấy vậy, ai tin thì nấy được phước với Áp-ra-ham, là người có lòng tin.
10. Vì mọi kẻ cậy các việc luật pháp, thì bị rủa sả, bởi có chép rằng: Ðáng rủa
thay là kẻ không bền đỗ trong mọi sự đã chép ở sách luật, đặng làm theo những sự
ấy!
11. Vả lại chẳng hề có ai cậy luật pháp mà được xưng công bình trước mặt Ðức
Chúa Trời, điều đó là rõ ràng lắm, vì người công bình sẽ sống bởi đức tin.
12. Vả, luật pháp vốn không phải đồng một thứ với đức tin, nhưng luật pháp có
chép rằng: Người nào vâng giữ các điều răn thì sẽ nhờ đó mà sống.
13. Ðấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp, bởi Ngài đã nên
sự rủa sả vì chúng ta, vì có lời chép: Ðáng rủa thay là kẻ bị treo trên cây gỗ,
14. hầu cho phước lành ban cho Áp-ra-ham nhờ Ðức Chúa Jêsus Christ mà được rải
khắp trên dân ngoại, lại hầu cho chúng ta cậy đức tin mà nhận lãnh Ðức Thánh
Linh đã hứa cho.
15. Hỡi Anh em, tôi nói theo thói quen người ta rằng: Khi một người đã làm tờ
giao ước thành rồi, thì không ai có phép được xóa đi hay thêm vào sự gì.
16. Vả, các lời hứa đã được phán cho Áp-ra-ham và cho dòng dõi người. không nói:
Và cho các dòng dõi người, như chỉ về nhiều người; nhưng nói: Và cho dòng dõi
ngươi, như chỉ về một người mà thôi, tức là Ðấng Christ.
17. Vậy thì tôi nói rằng: Lời giao ước mà Ðức Chúa Trời trước kia đã kết lập
thành rồi, thì không có thể bị hủy đi, và lời hứa cũng không có thể bị bỏ đi bởi
luật pháp, là sự cách sau bốn trăm ba mươi năm mới có.
18. Vì, nếu cơ nghiệp được ban cho bởi luật pháp, thì không bởi lời hứa nữa.
Nhưng Ðức Chúa Trời đã dùng lời hứa mà ban cơ nghiệp cho Áp-ra-ham.
19. Vậy thì làm sao có luật pháp? luật pháp đã đặt thêm, vì cớ những sự phạm
phép, cho tới chừng nào người dòng dõi đến, là người mà lời hứa đã hứa cho; luật
pháp được ban ra bởi mấy thiên sứ và truyền ra bởi một người trung bảo.
20. Vả, người trung bảo chẳng phải là người trung bảo về một bề mà thôi, nhưng
Ðức Chúa Trời chỉ có một.
21. Vậy thì luật pháp nghịch cùng lời hứa của Ðức Chúa Trời hay sao? chẳng hề
như vậy; vì nếu đã ban cho một luật pháp có thể làm cho sống, thì sự công bình
chắc bởi luật pháp mà đến.
22. Nhưng Kinh Thánh đã nhốt hết thảy mọi sự dưới tội lỗi, hầu cho điều chi đã
hứa, bởi đức tin trong Ðức Chúa Jêsus Christ mà được ban cho những kẻ tin.
23. Trước khi đức tin chưa đến, chúng ta bị nhốt dưới sự canh giữ của luật pháp
mà chờ đức tin phải bày ra.
24. Ấy vậy, luật pháp đã như thầy giáo đặng dẫn chúng ta đến Ðấng Christ, hầu
cho chúng ta bởi đức tin mà được xưng công bình.
25. Song khi đức tin đã đến, chúng ta không còn phục dưới thầy giáo ấy nữa.
26. Vì chưng anh em bởi tin Ðức Chúa Jêsus Christ, nên hết thảy đều là con trai
của Ðức Chúa Trời.
27. Vả, anh em thảy đều chịu phép báp tem trong Ðấng Christ, đều mặc lấy Ðấng
Christ vậy.
28. Tại đây không còn chia ra người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người
tôi mọi hoặc người tự chủ; không còn đờn ông hoặc đờn bà; vì trong Ðức Chúa
Jêsus Christ, anh em thảy đều làm một.
29. Lại nếu anh em thuộc về Ðấng Christ, thì anh em là dòng dõi của Áp-ra-ham,
tức là kẻ kế tự theo lời hứa.
Ga-la-ti 4 chọn
đoạn khác
1. Vả, tôi nói rằng người kế tự dầu là chủ của mọi vật, mà đương còn thơ ấu, thì
chẳng khác chi kẻ tôi mọi;
2. phải ở dưới quyền kẻ bảo hộ và kẻ coi giữ, cho đến kỳ người cha đã định.
3. Chúng ta cũng như vậy, khi còn thơ ấu, phải phục dưới các lề thói của thế
gian.
4. Nhưng khi kỳ hạn đã được trọn, Ðức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người
nữ sanh ra, sanh ra dưới luật pháp,
5. để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp, và cho chúng ta được làm con nuôi Ngài.
6. Lại vì anh em là con, nên Ðức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào
lòng chúng ta, kêu rằng: A-ba! Cha!
7. Dường ấy, người không phải là tôi mọi nữa, bèn là con; và nếu ngươi là con,
thì cũng là kẻ kế tự bởi ơn của Ðức Chúa Trời.
8. Xưa kia, anh em chẳng biết Ðức Chúa Trời chi hết, thì làm tôi các thần vốn
không phải là thần.
9. Nhưng hiện nay anh em biết Ðức Chúa Trời lại được Ðức Chúa Trời biết đến nữa,
sao còn trở hướng về lề thói hèn yếu nghèo nàn đó mà suy phục nữa ư?
10. anh em hãy còn giữ ngày tháng, mùa, năm ư!
11. Tôi lo cho anh em, e tôi đã làm việc luống công giữa anh em.
12. Hỡi anh em, tôi xin anh em hãy giống như tôi; vì tôi cũng như anh em. Anh em
không làm hại gì cho tôi.
13. Anh em biết rằng ấy là đương lúc xác thịt yếu đuối mà tôi truyền Tin Lành
cho anh em lần thứ nhứt,
14. vì xác thịt tôi yếu đuối sanh ra sự rèn thử cho anh em mặc dầu, anh em cũng
chẳng khinh tôi, chẳng chối tôi, mà lại tiếp rước tôi như một vị thiên sứ của
Ðức Chúa Trời, thật như chính mình Ðức Chúa Jêsus Christ.
15. Vậy thì sự vui mừng của anh em đã trở nên thể nào? Vì tôi làm chứng cho anh
em rằng, lúc bấy giờ, nếu có thể được thì anh em cũng móc con mắt mà cho tôi.
16. Tôi lấy lẽ thật bảo anh em, lại trở nên thù nghịch của anh em sao?
17. Những người đó vì anh em mà sốt sắng, thì không phải là ý tốt; nhưng họ muốn
anh em lìa bỏ chúng tôi, hầu cho anh em sốt sắng vì họ.
18. Có lòng sốt sắng vì điều thiện thì tốt lắm, lúc nào cũng thế, không những
khi tôi có mặt giữa anh em.
19. Hỡi các con, vì các con mà ta lại chịu đau đớn của sự sanh nở, cho đến chừng
nào Ðấng Christ thành hình trong các con,
20. ta muốn ở cùng các con và thay đổi cách nói; vì về việc các con, ta rất là
bối rối khó xử.
21. Hãy nói cho tôi, anh em là kẻ ưa phục dưới luật pháp, há không nghe luật
pháp sao?
22. Vì có chép rằng Áp-ra-ham có hai con trai: một là con của người nữ tôi mọi,
một là con của người nữ tự chủ.
23. Nhưng con của người nữ tôi mọi sanh ra theo xác thịt, con của người nữ tự
chủ sanh ra theo lời hứa.
24. Cả điều đó có một nghĩa bóng: hai người nữ đó tức là hai lời giao ước, một
là lời giao ước tại núi Si-na-i, sanh con ra để làm tôi mọi ấy là nàng A-ga.
25. Vả, A-ga, ấy là núi Si-na-i, trong xứ A-ra-bi; khác nào như thành
Giê-ru-sa-lem bây giờ, thành đó với con cái mình đều làm tôi mọi.
26. Nhưng thành Giê-ru-sa-lem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.
27. Vì có lời chép: Hỡi đờn bà son, ngươi là kẻ chẳng sanh nở chi hết, hãy vui
mừng; Ngươi là kẻ chẳng từng chịu đau đớn sanh đẻ, hãy nức lòng mừng rỡ và bựt
tiếng reo cười, Vì con cái của vợ bị để sẽ đông hơn con cái của người nữ có
chồng.
28. Hỡi anh em, về phần chúng ta, chúng ta cũng như Y-sác, là con của lời hứa.
29. Nhưng, như bây giờ, kẻ sanh ra theo xác thịt bắt bớ kẻ sanh ra theo Thánh
Linh, thì hiện nay cũng còn là thể ấy.
30. Song Kinh Thánh, có nói gì? Hãy đuổi người nữ tôi mọi và con trai nó; vì con
trai của người nữ tôi mọi sẽ không được kế tự với con trai của người nữ tự chủ.
31. Ấy vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng phải là con cái của người nữ tôi mọi, bèn
là con cái của người nữ tự chủ.
Ga-la-ti 5 chọn
đoạn khác
1. Ðấng Christ đã buông tha chúng ta cho được tự do; vậy hãy đứng vững, chớ lại
để mình dưới ách tôi mọi nữa.
2. Tôi là Phao-lô nói với anh em rằng, nếu anh em chịu làm phép cắt bì, thì Ðấng
Christ không bổ ích chi cho anh em hết.
3. Tôi lại rao cho mọi người chịu cắt bì rằng, họ buộc phải vâng giữ trọn cả
luật pháp.
4. Anh em thảy đều muốn cậy luật pháp cho được xưng công bình, thì đã lìa khỏi
Ðấng Christ, mất ân điển rồi.
5. Về phần chúng ta, ấy là bởi đức tin và nhờ Thánh Linh mà chúng ta được nhận
lãnh sự trông cậy của sự công bình.
6. Vì trong Ðức Chúa Jêsus Christ, cái điều có giá trị, không phải tại chịu phép
cắt bì hoặc không chịu phép cắt bì, nhưng tại đức tin hay làm ra bởi sự yêu
thương vậy.
7. Anh em chạy giỏi; ai đã ngăn trở anh em đặng không cho vâng phục lẽ thật?
8. Sự xui giục đó không phải đến từ Ðấng gọi anh em.
9. Một ít men làm cho dậy cả đống bột.
10. Trong Chúa, tôi đối với anh em có lòng tin cậy nầy, là anh em chắc không có
ý khác; nhưng kẻ làm rối trí anh em, bất luận người nào, sẽ chịu hình phạt về
điều đó.
11. Hỡi anh em, về phần tôi, nếu tôi còn giảng phép cắt bì, thì sao tôi còn bị
bắt bớ nữa? Sự vấp phạm về thập tự giá há chẳng phải bỏ hết rồi sao?
12. Nguyền cho kẻ gieo sự rối loạn trong anh em thà họ tự chặt mình là hơn!
13. Hỡi anh em, anh em đã được gọi đến sự tự do, song chớ lấy sự tự do đó làm
dịp cho anh em ăn ở theo tánh xác thịt, nhưng hãy lấy lòng yêu thương làm đầy tớ
lẫn nhau.
14. Vì cả luật pháp chỉ tóm lại trong một lời nầy: Ngươi hãy yêu kẻ lân cận như
mình.
15. Nhưng nếu anh em cắn nuốt nhau, thì hãy giữ, kẻo kẻ nầy bị diệt mất bởi kẻ
khác.
16. Vậy tôi nói rằng: Hãy bước đi theo Thánh Linh, chớ hề làm trọn những điều ưa
muốn của xác thịt.
17. Vì xác thịt có những điều ưa muốn trái với những điều của Thánh Linh, Thánh
Linh có những điều ưa muốn trái với của xác thịt; hai bên trái nhau dường ấy,
nên anh em không làm được điều mình muốn làm.
18. Nhưng, ví bằng anh em nhờ Thánh Linh chỉ dẫn, thì chẳng hề ở dưới luật pháp.
19. Vả, các việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: ấy là gian dâm, ô uế, luông
tuồng,
20. thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy,
bất bình, bè đảng,
21. ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước
cho anh em, như tôi đã nói rồi: hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được
hưởng nước Ðức Chúa Trời.
22. Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn
nhục, nhơn từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ:
23. không có luật pháp nào cấm các sự đó.
24. Vả, những kẻ thuộc về Ðức Chúa Jêsus Christ đã đóng đinh xác thịt với tình
dục và dâm dục mình trên thập tự giá rồi.
25. Nếu chúng ta nhờ Thánh Linh mà sống, thì cũng hãy bước theo Thánh Linh vậy.
26. Chớ tìm kiếm danh vọng giả dối mà trêu chọc nhau và ghen ghét nhau.
Ga-la-ti 6 chọn
đoạn khác
1. Hỡi anh em, ví bằng có người nào tình cờ phạm lỗi gì, anh em là kẻ có Ðức
Thánh Linh, hãy lấy lòng mềm mại mà sửa họ lại; chính mình anh em lại phải giữ,
e cũng bị dỗ dành chăng.
2. Hãy mang lấy gánh nặng cho nhau, như vậy anh em sẽ làm trọn luật pháp của
Ðấng Christ.
3. Vì, nếu có ai, dầu mình không ra chi hết, mà cũng tưởng mình ra chi ấy là
mình dối lấy mình.
4. Mỗi người phải thử xét việc làm của mình, thì sự khoe mình chỉ tại mình thôi,
chớ chẳng phải tại kẻ khác.
5. Vì ai sẽ gánh lấy riêng phần nấy.
6. Kẻ nào mà người ta dạy đạo cho, phải lấy trong hết thảy của cải mình mà chia
cho người dạy đó.
7. Chớ hề dối mình; Ðức Chúa Trời không chịu khinh dể đâu; vì ai gieo giống chi,
lại gặt giống ấy.
8. Kẻ gieo cho xác thịt, sẽ bởi xác thịt mà gặt sự hư nát; song kẻ gieo cho
Thánh Linh, sẽ bởi Thánh Linh mà gặt sự sống đời đời.
9. Chớ mệt nhọc về sự làm lành, vì nếu chúng ta không trễ nải, thì đến kỳ chúng
ta sẽ gặt.
10. Vậy, đương lúc có dịp tiện, hãy làm điều thiện cho mọi người, nhứt là cho
anh em chúng ta trong đức tin.
11. Hãy xem chính tay tôi viết thơ nầy cho anh em, chữ lớn là dường nào.
12. Hết thảy những kẻ muốn cho mình đẹp lòng người theo phần xác, ép anh em chịu
cắt bì, hầu cho họ khỏi vì thập tự giá của Ðấng Christ mà bị bắt bớ đó thôi.
13. Vì chính những kẻ đó đã chịu cắt bì, không vâng giữ luật pháp đâu, nhưng họ
muốn anh em chịu cắt bì, hầu để khoe mình trong phần xác của anh em.
14. Còn như tôi, tôi hẳn chẳng khoe mình, trừ ra khoe về thập tự giá của Ðức
Chúa Jêsus Christ chúng ta, bởi thập tự giá ấy, thế gian đối với tôi đã bị đóng
đinh, và tôi đối với thế gian cũng vậy!
15. Vì điều yếu cần, chẳng phải sự chịu cắt bì, hay là sự chẳng chịu cắt bì, bèn
là trở nên người mới.
16. Nguyền xin sự bình an và sự thương xót giáng trên hết thảy những kẻ noi theo
mẫu mực nầy, lại giáng trên dân Y-sơ-ra-ên của Ðức Chúa Trời nữa!
17. Ước gì từ nay về sau, chẳng ai làm khó cho tôi, vì trong mình tôi có đốt dấu
vết của Ðức Chúa Jêsus vậy.
18. Hỡi anh em, nguyền xin ân điển của Ðức Chúa Jêsus Christ chúng ta ở với tâm
thần anh em! A-men.